Thạch Tưởng Giới.
Buổi trưa trên xóm trọ, vẫn bình thường như bao ngày. Tiền không nhiều nhưng tiếng hát thì không bao giờ thiếu.
"…Người yêu của ta ơi! Sao bỗng dưng nỡ quay lưng hờ hững vậy? Ta đã có lỗi chi hay tại ta nghèo… Để giờ đây em phải vô tình… Người yêu của ta ơi! Ta muốn uống mãi cho vơi đi nỗi sầu… Nhưng cứ uống mãi ta lại càng thấy buồn… Bởi trái tim ta đã trót say…" (1)
_ Thôi anh ơi đừng say nữa! Não hết cả mề…
"Yêu nhau yêu đi em cho đời vang lên tiếng cười. Hãy mang yêu thương chôn vùi đi nỗi đau buồn… Và cho nhau một tình yêu mới…ới..ới.ới.." (2)
_ Thôi đi anh! Không yêu đâu!
"Mình đã không yêu xin đừng tìm nhau, để vết thương kia xoa dịu niềm đau. Anh sẽ quên tháng năm, mình cùng bên nhau đắm say và quên đi bao nụ hôn đắng cay..” (3)
_ Anh không hát cái gì nó hài hài được à?
_ Yêu anh đi, nhà anh có đàn gà rù…
_ Chết lại thịt… Chết lại thịt….
Ha…ha..ha…
_ Loại nào anh chẳng có, vấn đề là bé phải ngoan.
_ Hì…hì… Vẫn ngoan mà!
_ Ừ! Nhưng làm sao mà mày ngồi như con điên ở đây thế?
_ Hừ… Anh không nói được câu gì hay hơn à? Sao cứ phải chọc tức người khác thế nhỉ?
_ Ôi zời… chọc hồi nào?
_ Thì đấy!
_ À… Thế mày không biết lúc mày tức giận nhìn rất đáng yêu à?
_ Xì… Anh đang tán gái đấy hả?
_ Hả? Thúy ơi! Thúy…Xuống đi… Xuống đi… Sao mày lại bay cao thế? Xuống… Xuống… Ngã bỏ mẹ bây giờ…
_ Anh… Hừ…
_ Ha…ha…ha…ha… Ca rất bá đạo…
_ Thôi đi… Em đang buồn đây…
_ Liên quan mẹ gì đến tao?
_ Có ai nói liên quan đến anh đâu?
_ Được rồi… Được rồi… Trình bày đi…
_ Anh nói nhỏ một tý được không?
_ Không! À không… Được… được…
_ Em đang suy nghĩ.
_ Chuyện gì?
_ Yêu đương…
_ À! Thôi tao về đây…
Quay lại, đi được hai bước.
_ Anh ơi! Nếu như lãng quên đi một hạnh phúc để tìm đến một hạnh phúc mới. Vậy liệu hạnh phúc mới có chắc đã được trọn vẹn?
Cô em ở phòng đầu bước ra chen ngang.
_ Cái gì là của mình thì mãi là của mình, cái gì không phải là của mình thì mãi mãi cũng sẽ không là của mình. Nếu hạnh phúc đó là của mình thì nó sẽ là của mình.
_ Vậy nếu cái là của mình mà mình đánh mất rồi, thì nó có còn là của mình nữa hay không ạ? Còn cái mình đang có, đang nắm bắt thì mình phải làm thế nào để nó mãi là của mình hả chị?
Mỉm cười quay lại cuộc nói chuyện.
_ Hạnh phúc không như một món đồ vật để mình nắm giữ đâu em ạ! Nó do lòng mình mà ra, nó luôn đi theo bên cạnh mỗi người, mà đôi khi chúng ta lại lãng quên nó. Em nghĩ nếu em đánh rơi tiền ở ngoài đường thì em có nhặt lại được không?
Lắc đầu
_ Nếu may mắn thì em thì em sẽ tìm lại được… Bằng không, bên cuộc đời em sẽ nhặt hay kiếm được những đồng tiền khác. Có thể là nó sẽ có giá trị kém hơn hoặc cao hơn. Nhưng nếu em thực sự thấy tiếc nuối đồng tiền mà em đánh mất ấy, thì hãy quay lại và tìm nó. Nếu tìm được thì tốt rồi, còn không thì quên nó đi. Anh chỉ muốn em đừng tiếc nuối về khoảng thời gian mà em quay lại tìm đồng tiền ấy. Vì khi không thấy, em có thể thất vọng hay buồn bã vì không tìm được, chứ đừng hối hận vì đã quay lại.
Một khoảng lặng để suy ngẫm.
_ Hiểu không?
_ Dạ..
_ Còn mày…
_ Dạ..
_ Tốt… Nhóc con… Lần sau ý… Nếu không biết thì đừng có nói. Những cái này đôi khi ảnh hưởng tới cuộc sống của người khác rất nhiều. Em có thể giải đáp giúp họ nhưng không phải là đem tư tưởng của mình nói ra. Anh không cấm em nói. Nhưng anh muốn cái em nói là cái mà em đã thực sự suy xét chứ không phải cái em không cần nghĩ đã nói ra. Hiểu chưa?
_ Dạ.. hiểu
_ Còn mày?
_ Dạ hiểu…
_ Tốt.. Tản chim…
Quay đầu…
Rầm..rầm…
_ Chuột cụ… Bọn khốn nạn này! Sao đánh ta…
_ Nói bậy…
_ Khốn nạn… Lũ ăn cháo đá bát này… Ta vừa khái mở kinh luân cho bọn mi đấy…
_ Nói bậy………… Vẫn đánh……
_ Khốn nạn… Ta kháo… Quá khốn nạn…
_ Chưa bằng ai ở đây đâu...
Chỉ chỉ tay vào mặt mình.
_ Đang nói ta hả?
Gật gật
_ Đù má giang hồ… Mãi mới được câu phát biểu đúng về ta…
Ặc… ặc…
Hắc..hắc….
Chú thích:
1. Ta đâu có say_ Duy mạnh.
2. Hãy yêu nhau đi_ Trương Đan Huy.
3. Không yêu thì thôi_ Lý Hải.
P/s: Hãy cố gắng để những ưu tư trôi đi theo những nụ cười... Bá đạo hay tục tĩu có thể là xấu xa và biến chất, nhưng nó còn tùy thuộc vào cách người ta sử dụng chúng.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét