Thạch Tưởng Giới.
Đông vào thật sâu, nhấn không gian ngập tràn trong màn lạnh. Giáng sinh cũng tiếp đó theo về, mang tuyết trắng trải dày những tấm thiệp chúc mừng giáng sinh _ Trắng trẻo mà đẹp đẽ, lạnh lẽo mà ấm áp. Buổi tối ngoại thành, không sặc sỡ những đèn màu rực rỡ, bên vỉa hè lấp ló ánh đèn đường, có một đôi tình nhân đang hẹn hò nơi quán vắng.
_ Anh đến lâu chưa? – Cô gái hỏi.
Khẽ mỉm cười, anh nhìn cô quan tâm.
_ Anh đến được một lát rồi! Em đến trễ vậy? Đi đường có lạnh lắm không em?
Thu mình ngồi xuống chiếc ghế còn chưa có hơi ấm, cô tươi cười.
_ Cũng lạnh lắm anh à! Em phải ghé qua chỗ con bạn một lát rồi mới qua được. Hì…hì… Đang đi đường thì nó gọi qua, em quên không nói lại với anh.
Anh cười cười thổi nhẹ hai bàn tay rồi ủ sâu vào túi áo điềm nhiên.
_ Ừ! Không sao! Anh cũng mới tới thôi!
Ngờ đâu, hành động ấy của anh lại mang đến một chút giận hờn. Cô vòng tay qua chiếc bàn cầm lấy bàn tay anh lạnh lẽo, trách móc.
_ Găng tay em mua cho anh đâu? Trời lạnh anh phải mang gang tay vào chứ?
Rất tự nhiên, cô kéo một chiếc găng tay của mình ra đeo vào bàn tay anh chật ních. Một hồi lâu, cho đến lúc cô ngẩng đầu lên nhìn anh mà anh vẫn chưa trả lời cô, cô trau mày nhìn anh khó hiểu.
_ Anh sao thế? Sao không trả lời em?
Đang suy nghĩ bỗng nghe thấy câu hỏi của cô, anh giật mình buột miệng.
_ À… Không! Đâu có! Cái găng tay…
Nói đến đây, anh giật mình khổ sở khi chột dạ nghĩ đến điều gì đó. Phía đối diện, cô vẫn bình tĩnh nhìn anh chờ đợi câu trả lời. Chỉ là… Anh thoáng trầm tư...
Khoảng 15 Phút trước đó.
Cũng đoạn đường này, cũng trước quán vắng này, có một đôi vợ chồng già đang lững thững bước đi giữa màn đêm lạnh lẽo. Ông già mù tay lần từng lỗ tròn trên ống sáo, gắng hơi giá, ông cố thổi ra những khúc nhạc hay mong nhận được lòng thương từ những người xung quanh. Quấn bên hông ông, một sợi dây màn tạm bợ, bà kéo ông bước chậm rãi sát lề đường. Tay bà cứng lạnh cầm chiếc nón đưa ra phía trước chẳng buồn run. Số nghèo trong đêm lạnh tô thêm một chữ khổ, hạnh phúc có nhau chia kiếp nghèo. Thầm cho rằng bên họ hạnh phúc cũng chỉ nhiều đến vậy.
Cùng lúc đó, anh vội vàng hối hả đến điểm hẹn cùng cô, thấy cảnh này không kìm lòng trắc ẩn, anh tiến lại gần móc ví muốn giúp đỡ họ. Ngờ đâu, khi đó tìm khắp người cũng không thấy ví đâu. Nghĩ lại, cũng bởi anh quá vội vàng đến nơi hẹn nên quên mất ví ở nhà. Thoáng ưu tư, anh nhìn sang đôi tay bà gầy guộc những phong sương của cuộc đời, lại nhìn bàn tay mình được len giày phủ kín. Anh tươi cười hiền hòa tháo đôi găng tay của mình ra đeo lên đôi tay bà.
_ Nay cháu đi vội quá nên trong người chẳng mang gì cả, có đôi găng tay này bà đeo tạm vậy nhé! Cháu chúc hai ông bà có một giáng sinh vui vẻ buốt cóng.
Bà cúi đầu phía anh gật gật.
_ Cám ơn cậu! Chúc cậu có một giáng sinh vui vẻ! Cầu Chúa sẽ ban bình an xuống cho cậu.
Ngắt tiếng sáo khiến màn đêm tĩnh mịch, ông già mù tươi cười cúi mình sang ba phía gật gật đầu thể hiện sự cảm ơn.
Lại tiếp tục chặng đường, hai ông bà đi tiếp. Anh đứng đó mà lòng buồn man mác. Anh ước gì mình cho đi nhiều hơn vậy. Đơn phương, anh đâu biết với họ vậy đã là quá nhiều.
Đang khi mải nghĩ về những gì đã xảy ra, tiếng ông chủ quán nước vang lên kéo anh về thực tại.
_ Chú xin lỗi vì đã nghe và chen ngang câu chuyện của bọn cháu, nhưng chú thấy chuyện đôi găng tay ấy, chú nói sẽ thích hợp hơn.
_________________________________________________________________
_ Đấy! Chuyện lúc trước là như vậy đó! Thôi chú bận bán hàng rồi… Các cháu cứ ngồi tự nhiên nha! À! Để tạ lỗi chuyện chen ngang, tiền nước nay chú mời nha. Thanh niên đi với bạn gái phải mang tiền chứ! Hì..hì… Chúc bọn cháu giáng sinh vui vẻ.
_ Dạ! Bọn cháu cám ơn chú! Chúc chú giáng sinh vui vẻ ạ!
_ Ừ! Cám ơn các cháu!
Hồi sau.
_ Anh nha! Dám mang găng tay em tặng đi tặng cho người khác hả?
_ Ơ… Cái đó!
_ Em đùa thôi! Nhìn anh kìa… Đáng yêu quá đi mất!
_ Xấu tính…
_ Xấu cái gì? Em nhớ là anh còn đôi tất chân nữa nha
P/s: Lòng nhân ái thì cũng chẳng nên cứng như vạn niên băng. Ai ngang qua mong tan chảy đôi chút, cho thế gian bớt đi chút muộn phiền. Truyện là truyện mà cũng chẳng là chuyện, mong là một đốm lửa vàng góp ấm sưởi thế gian.
Chúc mọi người giáng sinh vui vẻ!
Chuẩn đi lại còn nháp cơ!!
Trả lờiXóaTại viết vội nên vậy! Gio sửa xong rồi!
Trả lờiXóa