Thạch Tưởng Giới.
Khò...khò.... - Tôi chìm trong một giấc ngủ chiều.
Bỗng nhiên điện thoại vang lên.
Ree..ng... Ren..g.... Mùa xuân đến tưởng như rất ngầu... Mùa xuân đến lạnh khó gội đầu.... ( Mùa xuân đến từ những giếng dầu )
Tôi nghe máy.
- Ăn con lô...
- Tối qua phòng tao uống rượu nha... Khoảng nửa tiếng nữa qua nha...
- Uh...
Tút...tút.... Khò...khò
Nửa tiếng sau.
Re..ng...re..ng... Nếu lỡ chúng mình hai đứa yêu nhau... Làm sao anh cưới khi có vợ rồi... ( Nếu chúng mình cách trở )
- Cứ nói...
- Đi nhậu đi... Kinh phí của mày tao đóng rồi nhá... Không phải nộp đâu...
- Uh...
Tút...tút... Khò... khò...
Re..ng...re...ng... Ngủ cùng nhau trong đêm nay thôi! Sáng ngày mai chia tay tốt quá rồi...
- Hớ...
Tút..tút...
- Ê... Sao mày không nói gì? Ê này... Có chuyện gì đấy?
Tôi cúi xuống xem lại điện thoại.
- Mẹ cha nó tắt máy từ hồi nào vậy?
Tôi ngáp...ngáp....
- Đến giờ kiếm ăn rồi...
Bước ra khỏi cửa phòng, tôi nói to.
- Có đứa nào có gì ăn không? Cho anh ăn với...
Con nhóc Thùy bước ra.
- Anh ăn xoài nhá...
Tôi nghĩ nghĩ rồi lên tiếng.
- Uh... Mày bổ đi...
Tiện tay tôi lại rút điện thoại ra coi. Có tin nhắn:
Nội dung.
Toj nay nhau o nha thag Nam nha!
( Tối nay nhậu ở nhà thằng Nam nha! )
Chữ kí: Anh rất tỉnh và đẹp zai...
Đang khi vừa đọc vừa nghĩ lại nội dung mấy cuộc điện thoại lúc trước. Con nhóc bê đĩa xoài ra.
- Xong rồi anh ơi...
Tôi hất tay.
- Thôi! Anh không ăn đâu... Lại có "tén" rồi!
Mặc kệ nó mời mọc, tôi lên xe lượn mất hút.
Đến nơi, vẫn chưa chén đĩa gì... Mấy thằng đang đan quạt ( Chơi bài ). Sy Chim quay ra.
- Thằng kia! Tao gọi mày lâu rồi cơ mà!
- Đâu có! Thằng Nam ( Gió Tình Yêu ) nó bảo em là: " Khoảng nửa tiếng nữa mà!"
- Suốt từ bốn rưỡi đến giờ mày bảo mấy cái nửa tiếng rồi?
- Thì em có biết khoảng nửa tiếng là bao nhiêu đâu? Cứ nghĩ nó là hai tiếng ý!
- Thôi mày biến đi! Tao đéo nói chuyện với mày nữa!
Hắc...hắc...
Ngồi chơi một lúc thì dàn trận. Lẩu chó thôi... Anh em nói vui.
- Nay thằng Phong ( Phong Công Tử ) làm chó đấy!
Nó cười cười nghiêm túc.
- Đấy! Anh em cứ nói mất quan điểm quá!
Lại cười vui rôm rả... Và rượu được rót ra. Tôi đã chọn chỗ để không phải bỏ rau với đồ nhúng vào nồi rồi. Thế mà anh Toàn ( Phạm Gia ) còn cố ngồi chen vào đẩy tôi ra ngoài. Lại còn...
- Anh là anh tạo điều kiện cho chú đấy nhá!
Tôi quay sang thì ra là đang ngồi cạnh em gái thằng bạn ( Cube Bông
). Điều kiện quái gì chứ? Thằng anh trai nó còn đang ngồi lù lù chéo
cánh thế kia thì còn làm ăn được gì? Gì chứ...? Em biết thừa! Anh sợ
ngồi cạnh người đẹp rồi bị mấy anh em chụp ảnh up face thì con sư tử nhà
anh nó giết chứ gì? Đúng là chẳng có tý máu nam nhi gì cả... Đè ra
đâm...à...đánh tới tấp chứ sao phải sợ nó?
Lại tiếp tục, qua 30 tuần rượu ( Tuần rượu = số lượt rót ) , anh em bắt đầu tào lao. Anh Toàn khơi mào.
- Trong lớp, anh là anh biết có hai đứa thích thằng Nam.
Nghe vậy, thằng Nam lắc đầu.
- Làm gì có con nào? Có mà em không biết à?
Lão Toàn quả quyết.
- Anh chẳng biết thì sao? Hai con đấy tên chữ đầu tiên là vần T.
Thằng Nam nghĩ ngợi.
- T đéo nào... Trang à?...Trường, Thanh, Thoát,...
Chỉ thấy lão Toàn liên tục.
- Không phải!
Cái lão này! Lần nào uống rượu cũng nói mãi câu này! Không thì lại bàn
gái gú... Lát nữa lại bắt đầu tiếp cho coi. Mà nói ra thì nói mẹ tên cho
nó rồi... Không nói tên nên lần nào uống rượu cũng lôi vụ này ra. Đến
cùng lại là thằng Nam lên tiếng.
- Em thì em chẳng biết đứa nào thích em nhưng sát gái thì anh Toàn là số một rồi! Chẳng biết thế nào nhiều người yêu thế?
Ngó mặt các anh em một vòng nó lại chỉ tay vào tôi.
- Xong đến thằng này!
Mẹ kiếp... Tao im rồi thì thôi chứ! Cứ lôi tao vào làm gì? Tôi đành lên tiếng phân bua.
- Yêu đương máu gì? Anh em mình toàn người đẹp trai... Anh rất tỉnh và đẹp trai... Hắc...hắc... Đúng là câu này...
Nói xong, tôi lại vớt rau trong nồi lẩu rồi tiếp tục.
- Thực ra có nhiều thứ không như anh em mình nghĩ đâu. Cứ nghĩ yêu
nhưng không phải, cứ nghĩ người ta thích mình nhưng có thích đâu? Cứ
nghĩ là thế này nhưng cuối cùng nó lại là thế kia. Đấy! Tưởng nó ngon mà
lại là hỏng, nhìn nó xấu ớ.. lại thành bở. Yêu đương cứ bát vạn mà tai
nạn thì lấy nhau...
Mấy thằng quay ra ủng hộ.
- Đúng đấy! Toàn bác sĩ bảo cưới.
Qua một hồi, chẳng biết lão Toàn lại nghĩ cái gì quay ra.
- Anh thấy là thấy trong mấy chú, thằng Đường ( Phù du ) là đẹp trai nhất!
Nhìn qua một lượt, mình là mình lại thấy anh Sỹ đẹp trai nhất. Đang khi xem xét thì thằng Đường lại đổ thừa cho tôi.
- Đâu có! Đẹp trai là phải nói thằng mào gà kia kìa...
Ôi trời! Ngất... Đẹp quái gì... Được liệt vào hàng ngũ đẹp đã là tốt rồi. Nhưng mà kệ, biết đâu lại là thật Hé...hé... Tôi hài hước lấy tay vuốt cụp mào gà xuống như kiểu người nó nói không phải tôi.
Muôn đời muôn thủa, nhậu là bàn ngay đến tửu lượng. Anh Sỹ bình phẩm.
- Tao là tao biết thằng Đường với thằng Giới là uống rượu ác nhất...
Thằng Phong phản đối.
- Tao là tao thấy thằng Nam uống kinh nhất.
Tôi giảng giải.
- Uống rượu lúc được lúc không, tùy thuộc vào sức khỏe thôi. Như em nay đây này, say lắm..ồy..
Mấy thằng cười cười tưởng tôi nói đùa. Ngất... Say thật mà nghĩ mình
nói đùa. Sau tôi phải gọi điện để tránh đi mà bọn này vẫn lôi xuống.
Thằng chủ nhà mọi khi không ép ai mà hôm qua ép mình ác liệt.
Trốn đi rồi mà nó vẫn kéo tôi ngồi xuống. Nghĩ lại cảnh mình say nhè ra rồi mà hắn vẫn cầm bát tô rượu khoác vai.
- Mấy anh em mình uống hết cái bát này.
Kết quả là bay thêm vài bát rượu và say không thể say hơn được nữa. Đòi
về mà nó không cho về, sau rượu ngấm ngủ luôn tại gia. Say chẳng biết
gì... Nhòe....
Đêm tỉnh dậy làm 5, 6 bát nước... Mấy thằng vẫn
đan quạt ác... Tôi chẳng hiểu sao mình lại ở trên giường. Tốt quá! Chưa
chết... Đầu đau như búa bổ. Tôi thầm rủa.
- Thằng Đường Béo mua rượu chỗ nào mà uống đau đầu vậy? Mẹ cha nó chứ...
Đau đầu nằm mãi mới ngủ tiếp được... Sáng về mà đầu vẫn đau như búa bổ.
Nuốt 2 viên Panadol vào xong tình hình mới được cải thiện. May mà lúc
nào phòng tôi cũng có sẵn Panadol.
Nghĩ lại hôm trước uống với Đường Béo quất 0,33 lít. Hôm sau uống với Tran Ðai Nghia
làm 0,6 lít. Vẫn ngon re... Tối qua làm 0,3 lít mà say mèm... Tối nay
họp xóm lại phải trấn áp giang sơn nữa... Khủng hoảng quá đi.
Cơ mà vẫn bình thường! Thanh niên thì cứ mặc sức say đi... Sau này làm
bố, làm chồng muốn say cũng chẳng được... Say nói ra cũng là một loại
vui thú của tuổi trẻ. Chiến thôi! Họp xóm, cô chủ cho con gà hơn 3kg.
Không say hơi phí... Quá điên cuồng...
Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014
Say - Bình thường.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét