Hẳn là… đêm qua, em ghé thăm tôi,
Hữu ý để quên nụ cười bên cửa
Sáng sớm nay khi lời xuân vừa mở,
Tôi gặp nụ cười toả nắng lung linh.
Nụ cười như hoa, tươi ánh bình minh.
Dịu dàng tỏa hương, trong veo tiếng hát.
Tiếng nhạc ngân nga, diệu huyền, thánh khiết
Nước chảy đầu nguồn, vằng vặc, phiêu linh…
Nụ cười Hằng Nga, đôi núm tiền xinh!
Cứ rót ân lành, khơi nguồn diệu phúc
Thức trong tôi xa xưa lời thệ ước
Thiên quốc cao cao mây phủ lối thăng về.
Cảm ơn nụ cười đã hoá giải cái mê
Kết lại cơ duyên bị quên nơi trần thế
Để người tiếp người trong cuộc đời dâu bể
Tỏ lối quay về, cập bến giác an nhiên…
Minh Ngọc
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.
Xem thêm:
from Đại Kỷ Nguyên http://ift.tt/2kJbczT
via máy cửa nhôm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét