Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

Câu Đố.


Thời trẻ trâu ta ngu ngơ tìm đến
Khi lớn nên ta lu mờ tìm lại
Dạo gần đây nó theo ta mỗi ngày
Dậy cùng ta vui đón chào ngày mới
Lấp vầng trăng nén bớt nỗi bồi hồi
Ngồi bên ta mỗi lúc ta trống vắng
Luôn theo ta khi thảo phạt rượu mồi.
Ngày đông, nó cùng ta vơi đi giá lạnh.
Nỗi đau! Nó nhẹ gắn tâm hồn ta tan vỡ.
Rồi những lần ta lướt gió xuyên đêm,
Mưa thu rơi nhẹ đọng những giọt lạnh,
Nó song hành ta không chút thở than.
Còn những lần ngậm ngùi ngồi kể chuyện,
Nó nhẹ nhàng che lấp khóe tinh quang,
Bá khí dâng ta chém gió lên Thần.
Nào quên đâu những đêm dài đơn lẻ,
Độc cô phòng ta bầu bạn cùng ai?
Nó bên ta không gợn lòng xao xuyến,
Bớt thời gian nhẹ gánh những canh dài.
Ta còn nhớ lúc ta mới vào đời,
Vô xã hội ta chí trai hừng hực,
Nào biết đâu bão gió dưới gầm trời.
Nó dậy ta che dấu những nụ cười,
Biết trầm ngâm trước những lời hiểm độc,
Và lạnh lùng sát phạt kẻ thù ta.
Ta biết đời siết bao lời diễn tả,
Trắng thay đen lật ngược được ngũ hành,
Tình không bến, gió bay hoa tàn lụi.
Nó bên ta không một lời giả dối,
Luôn trầm ngâm ngay cả lúc ta cười.
Nó cũng biết tâm hồn ta băng giá.
Sẽ có ngày ta bỏ nghĩa yêu thân.
Như lẽ đời không thời nào hòa hợp,
Nó si tình lẳng lặng cứ theo ta.
Nào thân tình, cam khổ trong tuế nguyệt,
Nào nặng lòng theo riết đến ngàn thu.
Biết ai không hỏi nhỏ các đồng chí? 





Thuốc đại ca, lá huynh đệ chứ ai.
Trắng thân hình, vàng óng dáng kim cô.
Đơn phương chiến đập rụng bao hảo hùng,
Quan hệ rộng bè bạn với muôn người.

Ngày 25 tháng 7 năm 2013.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét