Trời sao khi nắng, khi mưa?
Đời sao lại có xa xưa, bây giờ?
Tối đêm rồi đến ban ngày.
Tình sao lại có lúc này, lúc kia?
Nhớ xưa dưới nắng ban trưa,
Tựa nhau ngồi ngắm diều đưa lưng trời.
Nay thì đôi ngả đôi nơi,
Người nơi đất lạnh người thời cõi dương.
Đời ơi! Sao lắm tai ương,
Chia đường đôi ngả, âm trần bất giao.
Giờ thì biết phải làm sao?
Để kia hai ngả tương giao một đường.
Tình đường vẫn muốn cùng nhau,
Nhưng thời cõi sống còn vương vấn nhiều.
Người thân tình nghĩa bao điều,
Đến rồi đồng đội sớm chiều có nhau.
Thì thôi cứ vậy em ơi,
Đợi anh nơi ấy, có ngày gặp nhau.
Nghĩ lòng thay đổi thật mau,
Nhưng mà không vậy, còn đâu ân tình.
Yêu người phải thương lấy mình,
Đến rồi cha mẹ, người tình sớm hôm.
Hết ngày mới thấy sao hôm,
Qua đêm rạng sáng ngời ngời tương lai.
Ngày 19 tháng 12 năm 2012.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét