Trong buổi họp phụ huynh cuối năm, thầy giáo viết 4 đề toán đơn giản trên bảng, đơn giản đến nỗi học sinh tiểu học cũng làm được… và tự tay lần lượt viết đáp án như sau:
2+2=4
4+4=8
8+8=16
9+9=20
Các bậc phụ huynh vừa thấy đáp án cuối cùng đều nhao nhao cả lên: “Thầy đã tính sai một câu rồi.”
Mọi người đều bất bình vì phép tính cuối của thầy giáo. (Ảnh minh hoạ: Internet)
Xin hãy xem tiếp ……
Thầy giáo quay người lại, chậm rãi nói rằng: “Đúng vậy, mọi người đều đã nhìn thấy rất rõ, câu cuối này đã bị tính sai. Nhưng tôi đã giải đúng 3 đề toán đầu tiên, tại sao lại không có ai khen tôi vậy, mà chỉ nhìn thấy đề toán mà tôi đã tính sai?”
Các bậc phụ huynh nghe vậy đều ngẩn cả người, cả căn phòng bỗng chốc im lặng như tờ.
“Kính thưa các phụ huynh, khi giáo dục con trẻ, điều hay không nằm ở việc chúng ta đã phát hiện ra bao nhiêu chỗ sai của trẻ, mà nằm ở việc chúng ta đã dành bao nhiêu lời khen ngợi, động viên mỗi khi các em đã làm đúng“, thầy giáo chầm chậm cất tiếng.
“Đúng vậy, mọi người đều đã nhìn thấy rất rõ, câu cuối này đã bị tính sai. Nhưng… (Ảnh minh hoạ)
Con người ta chính là như vậy. Dù bạn có đối tốt với họ cả trăm lần nhưng thường là họ sẽ không bao giờ lưu tâm, còn nếu chỉ cần có một lần không thuận lòng, tất cả những việc tốt đẹp bạn đã làm đều có thể bị xóa bỏ, chẳng coi ra gì. Đây là chính mặt trái trong nhân tính của con người: 100 – 1 = 0.
Vậy nên, hãy trân quý những người ở bên cạnh bạn và hãy cẩn thận với những lời nói của mình, đừng vô ý làm tổn thương họ chỉ vì những việc nhỏ nhặt, không đáng có, bạn nhé!
Thiện Sinh biên dịch
Xem thêm:
from Đại Kỷ Nguyên http://ift.tt/2loLO2U
via máy cửa nhôm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét